VNExpress Marathon Nha Trang 5K | Phượt Sài Gòn – Nha Trang – Đà Lạt – Sài Gòn trong 3 ngày

Ký sự đi race kết hợp đi phượt, chuyến đi Nha Trang để race cái 5K của VNExpress Nha Trang :)))))

Mém một chút xíu nữa là mình đã không thể tham dự cái race này ._. Cơ bản là ku K Chào mãi vẫn không được duyệt phép để đi với mình, mà Nha Trang thì hơi xa để mình tự đi một mình (thêm cái thời tiết mưa bão này nữa). Mãi tới Thứ Hai của tuần race nó mới confirm là nó đi được :)))))) Tới đó mới book khách sạn. Chưa bao giờ mà mình đi xa mà không thèm chuẩn bị tới cỡ này luôn. Còn chưa tới một tuần trước khi đi mà còn không biết đi được hay không.

Đó là về vụ đi lại. Còn vụ race thì bỏ qua đi. Kỳ này mình đi chơi là chính, đi race chỉ là có cớ đi chơi, không bỏ bib thôi. Chứ 3 tuần trước race là mình bỏ tập rồi. Bữa vừa ráng tập một tý thì tự dưng mình bị đau vai nhẹ, annoying quá nên kệ, không tập nữa. Cũng có 5K thôi… đi bộ cũng được…

Do kỳ này chỉ chạy có 5K, đi cũng ngắn, nên post này nó sẽ hơi súc tích hơn các post ký sự trước của mình, và mình gộp luôn câu chuyện đi phượt, không tách ra làm hai phần riêng như hồi La An nữa.

Kỳ này mình cũng không chụp hình gì nhiều nên đọc chữ là chính nha.

1. Thẳng tiến Nha Trang

Kỳ này đi chỉ có 2 đứa là mình với K Chào thôi, mấy sấp nhỏ khác không join được.

Đúng 4h sáng hai đứa gặp nhau ở ngã tư Đồng Văn Cống – Võ Chí Công (điểm hẹn quen thuộc khi đi núi Dinh), đi đường Phà Cát Lái hướng về Ngã Tư Dầu Giây (xa hơn đường quốc lộ tầm 10K nhưng được cái vắng vẻ). Từ Dầu Giây tiếp tục đi quốc lộ hướng về Phan Thiết. Sau đó quẹo vào khu Bàu Trắng, đi đường ven biển, qua Đầm Cà Ná và Vịnh Vĩnh Hy để tới Nha Trang.

Chuẩn bị lên phà

Trước lúc đi thì K Chào be like: “Chạy 60-70 km/h thôi.” Tới chừng chạy thiệt thì cũng nó “80+ km/h yuppiiie!!!” ._. Mình bảo với cái nết chạy xe mất dại này của nó mà bữa giờ nó đi phượt vẫn chưa bị bắn (tốc độ) banh xác pháo thì là cả một sự diệu kỳ ._.

Sau hơn 9 tiếng rồ ga đá số, không dừng chân nghỉ, thì 2 đứa đã có mặt ở Nha Trang lúc 1h15 :))))) Ban đầu mình nghe chạy Sài Gòn – Nha Trang hơn 400 km đã thấy oải, mà cuối cùng có thể đu hơn 500 km không nghỉ ._. Cũng không mệt lắm, chỉ đau tay thôi ._. New level unlocked.

Mình không ngờ mình có thể chạy tới vầy luôn. BTW, thấy con ruồi bị dính ở chỗ lưới đèn không =)))))

Cũng may là bữa nay trời không nóng lắm. Tới Phan Rang mới nóng thôi, chứ trước đó thời tiết vẫn khá dễ chịu. Mà tới Phan Rang thì đi đường đèo biển đẹp phê nên nóng tí cũng không sao :))))) Ăn cua (đèo) đã tới mức ra tới Nha Trang không cần ăn hải sản luôn =)))))

2. Lấy race kit

Sau khi check-in khách sạn xong (mình book khách sạn B475 House – 10/11A Pasteur – cách Start Line khoảng 1.4 km) thì K Chào chở mình ra expo để lấy race kit. Thủ tục cũng gọn gàng nhanh chóng, tại giờ đó cũng vắng.

Xong thì 2 thằng đi ăn, rồi về khách sạn nghỉ. Tối lại bò dậy đi ăn rồi đi về ngủ để mai race. BTW khách sạn hơi bị được nha, dù thiết kế gác lửng thì không phù hợp với người lớn tuổi lắm.

Ăn trưa: bún chả cá
Ăn tối: phở khô
Tráng miệng: kem bơ

Do kỳ này tới nơi thì đã quá mệt nên mình không còn hơi chụp hình race kit nữa (quên luôn) :)))) Mà race kit của 5K thì cũng không có gì nhiều:

  • Bib (có gài sẵn kim băng) – giấy in bib hơi mỏng
  • 1 chai TH True Tea
  • 1 gói điện giải Herbalife
  • 1 nón (khá đẹp)
  • Áo giải (khá đẹp và xịn sò, hàng của Xtep)
  • Túi rút (khá dày dặn)

3. Race time

Sáng mình dậy lúc tầm 4h, thay đồ sửa soạn rồi đi bộ ra Start Line. Mém chút quên mang bib =))))) cà nhỏng cà nhỏng xuống tới cửa rồi phải quay trở lên đeo bib vào =))))) Mọi khi là gắn bib lên dây đeo để sẵn đó. Bữa nay quá mệt và lười nên kệ luôn cái bib vẫn còn nằm trong túi rút.

Vừa quẹo ra tới đường Trần Phú thì cảm thấy thật đúng đắn khi quyết định đi bộ, thay vì lười biếng đi xe máy, or bắt K Chào nó chở ra (yeh, mình lười lắm, mấy trăm mét cũng không muốn đi bộ, đừng nói gì tới cả 1.4 km =)))))). Bởi vì đường thì bị chặn banh bét rồi. Dù có bãi giữ xe nhưng tới được cái bãi đó thì cũng phải đi vòng vèo lum la, và nó thì cũng cách Start Line một đoạn.

Rồi ok race start. Như đã nói thì là kỳ này mình đi chơi là chính, nên mình thích chạy sao thì chạy, mệt thì đi bộ. Dù có vài cái limit không được vượt qua (tại để lố tới đó thì nhục quá) nhưng cơ bản vẫn là thích làm gì thì làm thôi :)))))

Đang thong thả chạy mới được hơn 1 km thì đã nghe xe dẫn đường hú còi cho top 5K (or 10K?) quay đầu chạy về =)))))))) Mình nhịn không được phải nói to với mọi người xung quanh là “chạy đi mấy bạn ơi, mình mới chạy được 1 km còn người ta chạy được 4 km rồi kìa” =)))))))))))))))

Sau đó thì vẫn là chạy được lúc nào thì chạy, lười quá lại đi bộ :))))) Mới nghỉ tập có 2-3 tuần mà mới cố chạy nhanh tí đã thấy nhức đùi nhức háng ._. Mình có cái goal là chạy dưới 40 phút, mà đi một hồi lười quá nên dẹp nó qua một bên, hướng tới goal tiếp theo là dưới 45 phút :))))) Tại 45 phút là limit từ hồi mới bắt đầu tập chạy rồi. Giờ mà vẫn còn đi 5K 45 phút thì là tự bản thân cũng phải thấy nhục :))))))

Kết quả là mình về đích sau 43:52 phút (chip time). Chỉ hơn một phút nữa là nhục đội quần luôn =)))))) Này thì vẫn nhục nhưng vẫn còn tự cho phép mặc quần đàng hoàng.

Chuyện vui thì không nằm trên đường chạy (tại đường chạy cả có gì cả, một đường thẳng đi và về, không có thảm chip chỗ quay đầu luôn). Chuyện vui là sau khi về đích.

Vui chỗ nào?

“Vui” ở chỗ về đích rồi, vừa mệt vừa nóng, mà còn phải xếp hàng vòng vèo để lấy medal :))))) Uh rồi thôi cái đó còn tạm chấp nhận. Tới đó tưởng xong rồi, được thả ra rồi, NHƯNG MÀ KHÔNG, vẫn phải tiếp tục xếp hàng vòng vèo đi ra ĐỂ NHẬN CÁI KHĂN LẠNH :))))))))))))))) Chỗ này mình không biết nên khen hay nên chửi BTC nữa. Idea khăn lạnh thì nice, khăn cũng xịn cũng đẹp, nhưng cái quả về đích xong còn chưa được thoát ra, phải xếp hàng chen lấn một hồi mới ra được thì thật là ba chấm quá ._.

Rồng rắn thoát khỏi Finish Line, sẵn lấy cái khăn…

Mình biết là vì khăn ngon nên nếu không kiểm soát như vậy, sẽ có các thành phần “cơ hội” lấy thêm, nên buộc phải lập hàng rào kiểm soát như vậy. So… nói vậy thôi, mình cũng không có giải pháp tốt hơn cho tình huống này.

Xong xuôi hết rồi thì mình đi bộ về khách sạn, tắm rửa rồi đi ăn sáng. Kết thúc mục đích chính (or not) của chuyến đi =))))))

Làm một tấm ảnh cho người ta biết mình cũng ra biển…

4. Vài nhận xét về giải

Kỳ này đi race mình không để tâm lắm, nhưng cũng có vài điểm cần phải nói.

  1. Đường chạy không có gì vui :))))) Thực ra có 5K, cũng không đòi hỏi gì nhiều. Nhưng mình còn có cảm giác BTC cũng không quá coi trọng cự ly 5K này. Vì điểm quay đầu không có thảm chip time (mình cũng không chắc là có cần thiết cho cự ly 5K hay không, nhưng không có thì cơ bản là khó tránh khỏi gian lận). Ngoài ra thì đường chạy cũng không được giảm sát chặt chẽ, ở chỗ mình thấy có cả mấy bé đi scooter và giày trượt vào đường chạy luôn :)))))
  2. Câu chuyện ra khỏi đường chạy sau khi về đích hơi mệt (như đã nói ở trên).
  3. Chất lượng vật phẩm race kit khá tốt. Áo giải đẹp (nghĩ tới cái áo của Pocari Sweat Run năm ngoái mà nản… không biết năm nay có khá hơn không). Nón đẹp. Túi rút dày dặn. Khăn lạnh sau khi về đích cũng nice (nhưng quá trình để lấy được cái khăn đó thì không nice).
  4. Hình lên khá sớm. Nhưng kết quả thì lên muộn hơn. In fact là, mình còn không thấy post link tra kết quả :)))) chỉ có certificate được gửi về mail sau 1, 2 ngày gì đó thôi.

Nhìn chung thì mình khá hài lòng với giải. Nếu có dịp, mình sẽ tham gia một giải khác của VNExpress Marathon. Dịp nào thì không biết, tại giờ đang lười lắm, mà còn đang chơi nhiều thứ khác lắm :))))

5. Ăn chơi Nha Trang

Chạy xong thì là tiết mục enjoy một ngày ở Nha Trang, trước khi chạy về Sài Gòn hôm sau.

Ở Nha Trang thì chơi gì? Với một đứa lười cử động (nhấn mạnh là lười cử động, chứ không phải là lười vận động nữa) như mình, thì cơ bản chỉ có đi ăn, đi cafe, rồi về khách sạn nằm ngủ :)))))) Đừng có kêu mình làm mấy thứ như đi dạo hay đi tham quan này nọ. Tới mức mấy thằng ku ở nhà phải hỏi “Hai chị em toàn đi ăn thế?”

Chứ còn làm cái gì nữa =))))))

Ăn sáng: bún ốc
Cafe sáng
Kem sáng
Ăn trưa: nem nướng
Ăn tối: bò nướng Lạc Cảnh. Bò cho K Chào, heo cho mình.
Bò và heo trên vỉ
Dĩa cơm chiên tỏi chán ngắt. Mà nhờ có nhiều bột ngọt nên ăn… cũng được =))))))

Trong số những địa điểm ăn uống ghé qua ở Nha Trang, thì có cái Chakokoro Matcha Specialty & Tea House là chỗ mình chủ động muốn đi thử (còn mấy thứ kia thì chủ yếu ăn theo sở thích của K Chào – nó thích thử đồ mới đồ lạ đồ địa phương, nên mình cho nó ăn toàn bún với thịt nướng =)))))) chứ mình thì chỉ có nhu cầu ăn cơm thôi). Lý do là vì mình tò mò sao tiệm dùng matcha phẩm lễ (ceremony grade) mà hình chụp màu nó cứ phake thế nào ấy. Không biết là lừa đảo hay chụp hình dở :)))))

Kết quả: matcha hàng thiệt giá cũng rất thiệt =))))))) Mắc lòi bản họng, but ok, hương vị đúng là hơn hẳn các món matcha nào giờ hay ăn hay uống. Màu matcha ở ngoài không phake như hình (aka, hình chụp dở đấy). Nói chung bạn nào mê matcha có thể ghé thử.

Nhưng quán này thì cơ bản là kỳ thị tiếng Việt :)))) cái gì cũng toàn tiếng Anh

À, nhưng cái warabimochi thì không ngon nha :))))))) Vốn nó là món ăn mát lạnh giải nhiệt mùa hè (google thần thưởng xin mời), mà quán dọn lên thì cục bánh nó ấm ._. Texture cũng dở ._. Mình chưa ăn cái warabimochi nào dở như vậy luôn ._. Mà cơ bản không cần biết đúng sai, vô mồm dở thì là dở nha ._.

6. Về nhà

Thực ra lịch ban đầu là Thứ Hai lên Đà Lạt, Thứ Ba mới về Sài Gòn. Mà cuối cùng K Chào nó bị cắt phép, nên Thứ Hai phải về luôn.

Do đi đường nào thì cũng tầm 430 km nên hai đứa quyết định vòng lên Đà Lạt, chạy đèo cho sướng :)))) Ôi giời ơi 2 tiếng rưỡi và 140 km từ Nha Trang lên Đà Lạt, đi đèo Omega (đèo Khánh Lê) đúng là cung đường hạnh phúc :))))) Mình mà ở Nha Trang chắc tuần nào cũng chạy lên Đà Lạt. Đường thì vắng mà đèo thì gắt =)))))) Cua đèo sướng luôn.

Lên tới Đà Lạt thì ghé làm ly cafe, đi ăn trưa rồi về.

Cà phê cốt dừa
View từ quán cà phê (quán gì thì quên rồi, cái này K Chào nó dắt đi)

Bữa trưa nay mình lại ghé Cơm Gà Tài Ký ăn cơm heo quay :))))) Mình bị ghiền cái món cơm heo quay ở đây ấy. Giờ mà ghé Đà Lạt là cứ phải ghé ăn.

Vẫn là dĩa cơm heo quay ngon nhất vũ trụ

Từ Đà Lạt về mình còn ăn hai cú ngã xe, gãy luôn cái tay côn :))))) May mà chỉ gãy cái đầu, chứ gãy cụt là thúi đời rồi. Mà nha, cứ mỗi lần mình nghĩ là “xe cao cỡ này mình đi cũng ổn rồi” là y như rằng mình sẽ mém ngã xe, hoặc làm ngã luôn =)))))) Nãy là nghĩ vậy lúc ở trên đèo Omega, xong tới chừng từ quán cafe đi ra, leo lên xe là ngã cái oạch chỉ vì giơ chân không qua yên được (tại ràng hành lý đằng yên sau, với đang mang giáp bảo hộ ở gối).

Mà ngã xe chưa phải kiếp nạn cuối cùng. Kiếp nạn cuối cùng (or áp cuối) là bị bắn tốc độ ở cầu La Ngà :))))))) Cuối cùng cũng không thoát sau 900 km. Mà đáng kiếp thôi, không có cái chỗ nào K Chào nó lead mà nó chạy đúng tốc độ hết (btw, có mình chị nó dính thôi, nó không dính) ._. Tiết kiệm được mấy xu nhờ bỏ bữa ngủ lại Đà Lạt (do phải về sớm đó) xong cuối cùng ăn chưởng, đâu lại vào đó.

Và cuối cùng (này mới cuối nè) là khi sắp tới ngã tư Dầu Giây thì trời mưa :)))) Mưa xối xả, gió vần vũ, nước chảy như thác :))))))) Nó mưa suốt cho tới khi mình gần về tới Sài Gòn, thì ăn thêm 1 cú kẹt xe hết 15 phút. Bóp côn muốn gãy tay (lúc này là tay mỏi lắm rồi). Mỏi tay tới mức có đoạn mình phải về N và lấy chân đẩy xe. Mỗi tội chân ngắn quá, làm thế lại thành ra mỏi chân… nên cuối cùng vẫn phải rà côn cho hết cái đoạn kẹt xe ấy.

Mình về tới nhà là khoảng 6h15 (ra khỏi Đà Lạt khoảng 12h trưa), kết thúc chuyến đi 3 ngay với gần 1000 km, hết sức sung sướng (cứ đặt đít lên yên xe là vui) và hơi đau ví =)))))))


Ký sự tới đây là hết. Các bạn tranh thủ đọc đi, trước khi vài bữa nữa có thể blog sẽ bị down do mình chuyển host (tới ngày tới giờ hết hạn host rồi đấy). Sau đó thì… trời biết thế nào. Hôm trước trong một lúc bốc đồng, mình đã đăng ký cái Tương Kỳ 10K vào tháng 12 để phục thù vụ DNF hồi đầu năm, nên chắc gì thì gì cũng sẽ quay lại tập luyện…